TRUNG QUỐC DÁM LÀM NHỮNG ĐIỀU LOÀI NGƯỜI KHÔNG DÁM!
Tác giả: Hà Văn Thịnh
Những
hành động càn rỡ, ngang ngược của nhà cầm quyền Trung Quốc (TQ) trong mấy tháng
gần đây ở Biển Đông – xây dựng trái phép những công trình kiên cố quy mô lớn
trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam, đã và đang đe dọa, thách thức nghiêm
trọng nền độc lập của dân tộc Việt Nam! Rất cần phải cảnh báo rằng kinh nghiệm
lịch sử cho thấy nhà cầm quyền TQ có ‘truyền thống’ dám làm tất cả những gì người khác không dám. Không ý
thức rõ vấn đề này, cứ để cho người TQ làm cái sự đã rồi thì tất cả đều đã muộn…
Để duy
trì quyền lực, các hoàng đế TQ dám làm những điều mà không một người nào ở bất
kỳ dân tộc nào, bất kể thời điểm nào có thể ‘nghĩ’ ra. Sử ký Tư Mã Thiên cho
biết tướng Tần là Bạch Khởi, theo lệnh của Tần Doanh Chính (tức tần Thủy Hoàng
sau này) chôn sống một lúc 40 vạn hàng binh nước Triệu năm 228 tr.CN!
Đàn áp
những người chống đối thì từ cổ chí kim không hiếm, thế nhưng, dùng xe tăng để
nghiến nát sinh viên - cháu con của chính họ, thì chỉ có TQ là độc nhất vô nhị
trên trái đất này.
“Đầu tư”
cả cái thai trong bụng để sau này làm vua như cách Lã Bất Vi đã làm là chuyện
không thể tìm ra cái tương tự trong sử sách nhân loại...
Kiên
nhẫn khác thường là một trong những đặc tính nổi bật của TQ. Họ dám bỏ ra gần
100 năm để đục núi đá, làm nên pho tượng Phật ngồi cao gần 100m trên núi Nga
Mi; dám bỏ ra gần 500 năm để xây Vạn Lý Trường Thành…. Tại sao không nghĩ rằng
họ có thể bỏ ra 50 năm hay 100 năm để dần dần, từng chút một, gặm mòn, lấn
chiếm hết đảo này đến đảo khác ở Biển Đông?
Bất
chấp tốn kém về người và của, miễn… xong việc, là đặc tính
thứ hai. Các nhà sử học ước tính, để xây VLTT, không ít hơn vài triệu người đã
bỏ mạng. Để xây Di Hòa Viên, Từ Hy Thái Hậu ‘cho qua’ toàn bộ kinh phí lẽ ra
dành cho phát triển một hạm đội, miễn là bà ta được vui thú cuối đời. Không ít
chuyên gia trên thế giới tính rằng chỉ riêng việc vận chuyển vật liệu để xây
các công trình trên các đảo Gạc Ma, Huy Gơ (thuộc Trường Sa, Việt Nam) đã tốn
nhiều tỷ USD. Hai đảo này nằm giữa Trường Sa: khỏi phải bàn về âm mưu dài lâu,
nham hiểm của cách xây để cướp.
Dám
làm mọi sự không tưởng nhưng vẫn làm được là đặc tính thứ ba.
Từ thời cổ đại, Hán Vũ Đế (140-87 tr.CN) đã ‘mơ’ giấc mơ kiềm chế… người Việt
bằng cách ra lệnh cấm bán gia súc, gia cầm giống cái cho người Giao Chỉ(?) Nói
như thế để thấy ‘giấc mơ’ đè ép người Việt của chủ nghĩa Đại Hán đã có ít nhất
từ 2.100 năm trước!
Gần đây
nhất, chúng ta thấy TQ dám thành lập cái gọi là ‘thành phố Tam Sa”, trắng trợn
gộp hai quần đảo của Việt Nam vào Đông Sa. Chưa có nước nào trên thế giới thành
lập một thành phố mà nơi đầu đến chỗ cuối cách nhau cả ngàn cây số(!) Và, họ
đang xây những tòa nhà cao đến 8 tầng để chứng minh rằng đó là thành phố?...
Không
từ bất kỳ thủ đoạn nào, dẫu tàn ác, phi nhân, theo nguyên tắc ‘cứu
cánh biện minh cho phương tiện’ là đặc tính thứ tư.
Trên thế
giới, không hiếm những chính quyền đàn áp dã man người dân nhưng dùng xe tăng
để nghiến nát sinh viên như TQ đã làm là điều không ai dám! Cũng tương tự như
thế, việc các triều đại ‘hy sinh’ hàng triệu mạng sống để xây một công trình là
điều chưa hề xảy ra trong lịch sử. VLTT là dẫn chứng điển hình.
Việc
dẫu nhỏ, nhưng nếu cần để phô trương quyền lực thì
TQ vẫn làm, là đặc tính thứ năm.
Ở Tử Cấm
Thành có những tảng đá nguyên khối dài 11m, rộng 3,8 m (mà người viết bài này
đã đo bằng thước dây), dày nghe đâu là 1m, nặng hơn 200 tấn(!) để làm “lối đi”
của hoàng đế Trung Hoa, được khai thác cách Bắc Kinh hàng chục km. Vua chẳng
bao giờ đi trên tảng đá đó vì nó chạm hình rồng, đi là tai nạn.
Thế
nhưng, TQ sẵn sàng đào một con kênh dài hàng chục km, dẫn nước vào, chờ mùa
đông đóng băng để “chở” những tảng đá đó về bằng cách kéo trượt trên băng. Nói
như thế để thấy rằng đừng nghĩ việc nhỏ, phi thực tế nhưng có ý nghĩa chính
trị, đối ngoại xâu sa thì TQ vẫn làm…
Những khái
quát trên đây chỉ mới là phần nổi dễ thấy của một tảng băng. Còn rất nhiều
những sự kiện, những bài học chua xót mà loài người phải luôn cảnh giác từ nguy
cơ Đại Hán. Một trong những bài học điển hình nhất là bài học về Nhà Thanh –
người Mãn. Lúc đầu, Mãn Thanh định Mãn hóa người Hán nhưng về sau, họ đã tự Hán hóa một
cách thụ động vì không thể thoát được những thủ đoạn tinh vi của người Hán. Đến
nay, trong số hàng triệu người gốc Mãn, chỉ còn vài trăm người nói tiếng Mãn là
‘tấm gương’ nhãn tiền về nguy cơ Hán hóa đối với bất kỳ dân tộc nào chịu ảnh
hưởng trực tiếp và bị chi phối bởi TQ…
Chế Lan
Viên đã có vần thơ rất hay: Hãy
cảnh giác em ơi cảnh giác/ Nửa cái hôn phải tỉnh thức ngó quân thù… Thiết
nghĩ, lời cảnh báo vẫn còn nguyên giá trị cho đến tận bây giờ…
Hà Văn Thịnh Huế, 21.5.2015
Nhận xét
Đăng nhận xét