TÓM TẮT CỐT TRUYỆN ANH EM NHÀ KARAMAZOV


Khi còn trẻ, FYODOR Karamazov là một người đàn ông lỗ mãng, thô tục, có mối quan tâm chính là kiếm tiền và quyến rũ phụ nữ trẻ. Lão kết hôn hai lần và có ba người con trai: DMITRI là con của người vợ đầu, và IVANALEXEI là con của người vợ thứ hai. FYODOR không bao giờ có niềm hứng thú nào nơi con trai của mình, và khi mẹ của chúng chết thì lão đã gửi chúng cho người thân và bạn bè nuôi dưỡng. Ở phần đầu cuốn tiểu thuyết, DMITRI Karamazov là một người lính hai mươi tám tuổi thì vừa trở về nơi thị trấn của FYODOR. FYODOR không vui khi thấy DMITRIDMITRI đến để đòi lại tiền thừa kế do mẹ gã để lại. FYODOR có kế hoạch giữ tiền thừa kế cho chính mình. Hai người nhanh chóng rơi vào xung đột về tiền bạc, và IVAN trí thức lạnh lùng, người mà không biết rõ cha mình và anh trai mình thì cuối cùng đã được gọi đến để giúp giải quyết tranh chấp của họ. ALEXEI đầy chân tín và tốt bụng, khoảng hai mươi tuổi, cũng sống trong thị trấn, nơi anh là một người tập tu, hoặc một người học việc, tại cái tu viện, theo học cùng trưởng lão ZOSIMA nổi tiếng. Cuối cùng DMITRIFYODOR đồng ý rằng có lẽ ZOSIMA có thể giúp giải quyết cuộc cãi vã của gia đình Karamazov, và ALEXEI ngập ngừng đồng ý để sắp xếp một cuộc họp mặt.
Tại tu viện, nỗi sợ hãi tồi tệ nhất của ALEXEI đã thành hiện thực. Sau khi FYODOR tự làm trò hề bằng cách giễu cợt các tu sĩ và kể những câu chuyện thô tục thì DMITRI đến muộn, và DMITRIFYODOR bị khiến lao vào một trận quát tháo. Hóa ra họ có nhiều điều để cãi nhau hơn ngoài tiền bạc: cả hai đều yêu GRUSHENKA, một phụ nữ trẻ xinh đẹp trong thị trấn. DMITRI đã bỏ lại vị hôn thê của mình là KATERINA để theo đuổi GRUSHENKA, trong khi FYODOR đã hứa sẽ tặng GRUSHENKA 3.000 rúp nếu cô ấy trở thành người yêu của lão. Khoản tiền này rất có ý nghĩa, vì DMITRI gần đây đã lấy trộm 3.000 rúp từ KATERINA để tài trợ cho chuyến đi xa hoa với GRUSHENKA, và gã hiện đang lo lắng tuyệt vọng để trả lui món tiền ấy. Trong khi cha và con trai đang quát tháo nhau tại tu viện thì vị ZOSIMA  già lão khôn ngoan bất ngờ quỳ xuống và cúi đầu xuống đất nơi chân DMITRI. Sau đó, vị ấy giải thích với ALEXEI rằng vị ấy đã có thể thấy rằng DMITRI được định sẵn để chịu đau đớn rất nhiều.   
Nhiều năm trước, FYODOR Karamazov đã gây thụ thai ra đứa con trai thứ tư với một ả gái câm bị thiểu năng mà đã sống trong thị trấn như một ả ngốc nghếch quê mùa. Ả đã chết khi sinh em bé, đứa mà đã được nuối nấng bởi những đầy tớ của FYODOR và bị buộc phải làm đầy tớ cho lão. FYODOR không bao giờ đối xử với đứa trẻ SMERDYAKOV ấy như là con, và SMERDYAKOV đã phát triển một tính cách lạ lùng và đầy ác tâm. Hắn cũng chịu đau đớn từ sự động kinh. Bất chấp những hạn chế về sự giáo dục của hắn, tuy nhiên, SMERDYAKOV thì không ngu ngốc. Hắn không thích điều gì hơn so với lắng nghe IVAN thảo luận về triết học, và trong các cuộc trò chuyện của riêng mình thì hắn thường xuyên viện dẫn nhiều ý tưởng của IVAN, đặc biệt rằng linh hồn thì không bất tử, và rằng do đó giá trị đạo đức thì chẳng tồn tại và các phạm trù thiện và ác thì chẳng thích đáng với trải nghiệm của con người.
Sau hiện cảnh khiến bẽ mặt trong tu viện thì phần ngày còn lại của ALEXEI là chỉ hơi kém cố gắng. DMITRI sai phái ALEXEI đi huỷ bỏ hôn ước giữa DMITRI với KATERINA. ALEXEI sau đó tranh luận về tông giáo với IVAN trước mặt FYODOR đang cười nhếch mép. ALEXEI cũng bị vướng vào một sự bùng nổ khác giữa DMITRIFYODOR liên quan đến GRUSHENKA, mà trong tiến trình thì DMITRI đã ném FYODOR xuống đất và đe dọa sẽ giết lão. Nhưng bất chấp những khó khăn của ngày của mình thì ALEXEI rất dịu dàng và đầy thương ái đến nỗi anh quan tâm duy chỉ ra sao anh có thể giúp đỡ gia đình mình. Sau khi chăm sóc vết thương cho cha mình thì anh trở lại tu viện trong đêm.
Ngày hôm sau, ALEXEI ghé thăm KATERINA. Trước sự ngạc nhiên của anh thì IVAN đã có mặt với KATERINA, và ALEXEI ngay lập tức nhận ra rằng IVANKATERINA đang yêu nhau. ALEXEI cố gắng thuyết phục họ rằng họ nên hành động vì tình yêu của họ dành cho nhau, nhưng cả hai đều quá kiêu hãnh và lạnh lùng nên chẳng lắng nghe. ALEXEI ăn tối với IVANIVAN giải thích cho anh nguồn gốc của sự nghi ngờ về tông giáo của mình: y không thể dung hòa ý tưởng về một đấng Chúa Thần đầy thương ái với sự chịu đau đớn không cần thiết của những người vô tội, đặc biệt là trẻ em. Bất kỳ đấng Chúa Thần nào mà cho phép sự chịu đau đớn như vậy, y nói, thì đều chẳng thương ái loài người. Y đọc một bài thơ mà y đã viết có tên là “Viên Đại Pháp Quan Tông Giáo”, mà trong đó y buộc tội đức Christos đã đặt một gánh nặng không thể chịu đựng nổi lên nhân loại bằng cách đảm bảo rằng con người có ý chí tự do và khả năng để lựa chọn liệu chăng nên tín thác vào đấng Chúa Thần hay không.
Chiều tối hôm đó, ALEXEI một lần nữa trở lại tu viện nơi mà ZOSIMA mỏng manh hiện đang nằm trên giường hấp hối. ALEXEI vội vã đến phòng nhỏ của ZOSIMA, và anh đến kịp lúc để nghe bài học cuối cùng của anh, trong đó nhấn mạnh tầm quan trọng của sự thương ái và sự tha thứ trong mọi vụ việc của con người. ZOSIMA chết, tay vươn ra trước mặt mình như muốn ôm lấy thế gian.
Nhiều tu sĩ đã lạc quan rằng cái chết của ZOSIMA sẽ được kèm theo một phép lạ, nhưng không có phép lạ nào đã xảy ra. Ngược lại thì xác chết của ZOSIMA đã bắt đầu bốc mùi nhanh hơn so với đã được mong đợi, điều này được tận dụng bởi những kẻ chỉ trích ZOSIMA để hàm ý rằng vị ấy đã đồi bại và không đáng tin trong cuộc sống. Bị khiến đau lòng bởi sự bất công khi nhìn thấy ZOSIMA thông thái và đầy thương ái bị sỉ nhục sau khi chết nên ALEXEI đã để cho người bạn Rakitin của anh đưa anh đến gặp GRUSHENKA. Mặc dù Rakitin và GRUSHENKA đã hy vọng sẽ làm đồi bại ALEXEI nhưng điều ngược lại xảy ra, và một mối liên kết của sự cảm thông và hiểu biết đã nảy sinh giữa GRUSHENKAALEXEI. Tình bạn của họ làm tươi mới sự tín thác của ALEXEI, và ALEXEI giúp GRUSHENKA để bắt đầu sự cứu chuộc thiêng liêng của riêng nàng. Đêm đó, ALEXEI có một giấc mơ trong đó ZOSIMA nói với anh rằng anh đã làm một hành vi tốt trong việc giúp đỡ GRUSHENKA. Giấc mơ này tiếp tục củng cố sự thương ái và quyết tâm của ALEXEI, và anh đã ra bên ngoài để hôn mặt đất để phô tỏ điều mê cảm của mình cho việc làm điều tốt trên Trái đất.
DMITRI đã dành hai ngày không thành công khi cố gắng gom tiền để chi trả cho KATERINA 3.000 rúp mà gã nợ cô. Không ai sẽ cho gã mượn tiền, và gã không có gì để bán. Cuối cùng, gã đến nhà của GRUSHENKA, và khi nàng không ở đó thì gã bất ngờ tin rằng nàng đã đến với FYODOR. Gã chạy đến nhà của FYODOR, nhưng thấy rằng GRUSHENKA không có ở đó. Trong khi đang rình mò trên sân thì DMITRI đã giáng đánh người đầy tớ già của FYODOR là Grigory, bỏ lại ông ta đầy máu me và bất tỉnh. Rồi gã bỏ trốn. Gã trở về nhà của GRUSHENKA, và biết được từ người giúp việc của nàng rằng GRUSHENKA đã quay lại để gặp lại một người tình mà đã bỏ rơi nàng vài năm trước. DMITRI bây giờ quyết định rằng tiến trình hành động duy nhất của gã là tự sát. Nhưng gã quyết định gặp GRUSHENKA một lần cuối cùng trước khi gã làm vậy. 
Một ít phút sau, DMITRI sải bước vào một cửa hàng, với chiếc áo dính máu và một nùi lớn tiền mặt trong tay. Gã mua thức ăn và rượu, và đi ra ngoài để gặp GRUSHENKA và người yêu của nàng. Khi GRUSHENKA nhìn thấy hai người đàn ông cùng nhau thì nàng nhận ra rằng nàng thực sự yêu DMITRI. DMITRI nhốt người đàn ông khác kia trong buồng riêng, và DMITRIGRUSHENKA bắt đầu lên kế hoạch cho đám cưới của họ. Nhưng cảnh sát bất ngờ xông vào và bắt giữ DMITRI. Gã bị buộc tội giết cha mình, kẻ mà đã được tìm thấy chết rồi. Do số lượng lớn bằng chứng chống lại DMITRI, bao gồm cả số tiền đột nhiên được tìm thấy trong sự sở hữu của gã nên gã sẽ bị đưa ra xét xử. DMITRI nói rằng số tiền đó là những gì gã đã bỏ lại sau khi chi tiêu một nửa trong số 3.000 rúp mà gã đã lấy trộm từ KATERINA, nhưng không ai tin gã. DMITRI bị cầm tù. 
Trong khi đó, ALEXEI kết bạn với một số học sinh địa phương. Anh gặp một cậu bé sắp chết tên là Ilyusha và sắp xếp cho những đứa bé khác đến thăm cậu mỗi ngày. ALEXEI giúp đỡ gia đình của Ilyusha khi cậu bé gần chết, và anh được yêu mến bởi tất cả các học sinh, những kẻ mà tìm đến anh để được hướng dẫn.
IVAN nói chuyện với SMERDYAKOV về cái chết của FYODOR và SMERDYAKOV xưng nhận với IVAN rằng hắn chứ không phải DMITRI đã phạm tội giết người. Nhưng hắn nói rằng IVAN cũng có liên quan đến tội ác bởi vì những bài học triết học mà SMERDYAKOV đã học được từ IVAN, liên quan đến sự bất khả xâm phạm của một thế giới không có đấng Chúa Thần, đã khiến SMERDYAKOV có khuynh năng của việc phạm tội giết người. Lời tuyên bố này đã khiến IVAN trở nên héo hon với sự có tội. Sau khi trở về nhà, IVAN chịu đau đớn một sự suy nhược thần kinh, trong đó y nhìn thấy một con quỷ không ngừng khiêu khích y. Sự hiện hình biến mất khi ALEXEI đã đến nơi với tin tức rằng SMERDYAKOV đã treo cổ tự tử.
Tại phiên tòa, vụ án của DMITRI dường như đang diễn ra tốt đẹp cho đến khi IVAN được triệu tập để làm chứng. IVAN điên cuồng khẳng định rằng chính y có tội giết người, ném phòng xử án vào sự hỗn loạn. Để giải tội cho IVAN thì KATERINA nhảy lên và phô tỏ một lá thư cô đã nhận được từ DMITRI, trong đó gã viết rằng gã sợ một ngày nào đó gã có thể giết cha mình. Ngay cả sau khi bức thư được đọc thì hầu hết những người trong phòng xử án đều bị thuyết phục về sự vô tội của DMITRI. Nhưng những người nông dân trong bồi thẩm đoàn đã tìm thấy gã có tội, và gã bị đưa trở lại nhà tù để dành chờ sự lưu đày của gã ở Siberia.
Sau phiên tòa, KATERINA đưa IVAN đến nhà cô, nơi cô dự định sẽ chăm sóc y khỏi bệnh. Cô và DMITRI tha thứ cho nhau, và cô sắp xếp để DMITRI trốn thoát khỏi nhà tù và trốn sang Mỹ cùng với GRUSHENKA. Ilyusha là bạn của ALEXEI đã chết, và ALEXEI có bài phát biểu trước các nam sinh trong đám tang của cậu. Trong ngôn ngữ đơn sơ thì anh nói rằng tất cả họ phải lưu nhớ sự thương ái mà họ cảm thấy cho nhau và hãy trân quý những ký ức của họ về nhau. Các nam sinh, cảm động, dành cho ALEXEI một sự cổ vũ nhiệt tình.
 Bút Lông Kim dịch từ bản tiếng Anh:

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hãy sống như thiên đường trên đất