Những câu có chữ THÌ trong TRUYỆN KIỀU

Truyện kiều dài 3254 câu, trong đó 93 câu có chứa chữ THÌ

(Xin trích dẫn ra đây bởi thấy nhiều câu văn tiếng Việt rất què quặt vì thiếu mất chữ THÌ)

 

69)            Thuyền tình vừa ghé tới nơi,

70)            Thì đà trâm gãy bình rơi bao giờ!

 

75)            Ðã không duyên trước chăng mà,

76)            Thì chi chút ước gọi là duyên sau.

 

179)          “Người mà đến thế thì thôi,

180)          Ðời phồn hoa cũng là đời bỏ đi!

 

209)          Ví đem vào tập đoạn trường,

210)          Thì treo giải nhất chi nhường cho ai!”

 

333)          Dù khi lá thắm chỉ hồng,

334)          Nên chăng thì cũng tại lòng mẹ cha.

 

421)          Ví dù giải kết đến điều,

422)          Thì đem vàng đá mà liều với thân!”

 

465)          Thưa rằng: “Tiện kỹ sá chi,

466)          Ðã lòng dạy đến dạy thì phải vâng.”

 

489)          Rằng: “Hay thì thật là hay,

490)          Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào!

 

507)          Ra tuồng trên Bộc trong dâu,

508)          Thì con người ấy ai cầu làm chi!

 

527)          Nàng thì vội trở buồng thêu,

528)          Sinh thì dạo gót sân đào bước ra.

 

663)          Một lần sau trước cũng là,

664)          Thôi thì mặt khuất chẳng thà lòng đau!”

 

705)          Biết bao duyên nợ thề bồi,

706)          Kiếp này thôi thế thì thôi còn gì?

 

721)          Hở môi ra cũng thẹn thùng,

722)          Ðể lòng thì phụ tấm lòng với ai!

 

735)          Chiếc thoa với bức tờ mây,

736)          Duyên này thì giữ vật này của chung.

 

743)          Trông ra ngọn cỏ lá cây,

744)          Thấy hiu hiu gió thì hay chị về.

 

767)          “Này cha làm lỗi duyên mày,

768)          Thôi thì nỗi ấy sau này đã em!

 

801)          Phòng khi nước đã đến chân,

802)          Dao này thì liệu với thân sau này.

 

815)          Dạo tìm khắp chợ thì quê,

816)          Giả danh hầu hạ dạy nghề ăn chơi.

 

829)          Hẳn ba trăm lạng kém đâu,

830)          Cũng đà vừa vốn còn sau thì lời.

 

833)          Ðào tiên đã bén tay phàm,

834)          Thì vin cành quít cho cam sự đời!

 

859)          Nghĩ đi nghĩ lại một mình:

860)          “Một mình thì chớ hai tình thì sao?

 

873)          Ngoài thì chủ khách dập dìu,

874)          Một nhà huyên với một Kiều ở trong.

 

911)          Nàng thì dặm khách xa xăm,

912)          Bạc phau cầu giá đen rầm ngàn mây.

 

927)          Bên thì mấy ả mày ngài,

928)          Bên thì ngồi bốn năm người làng chơi.

929)          Giữa thì hương án hẳn hoi,

930)          Trên treo một tượng trắng đôi lông mày.

931)          Lầu xanh quen lối xưa nay,

932)          Nghề này thì lấy ông này tiên sư.

 

939)          Kiều còn ngơ ngẩn biết gì,

940)          Cứ lời lạy xuống mụ thì khấn ngay:

 

989)          Nàng thì bằn bặt giấc tiên,

990)          Mụ thì cầm cập mặt nhìn hồn bay.

 

1011)        Người còn thì của hãy còn,

1012)        Tìm nơi xứng đáng là con cái nhà.

 

1143)        Bây giờ sống thác ở tay,

1144)        Thân này đã đến thế này thì thôi!

 

1157)        “Thôi đà mắc lận thì thôi!

1158)        Ði đâu chẳng biết con người Sở Khanh?

 

1175)        Nàng rằng: “Thôi thế thì thôi,

1176)        Rằng không thì cũng vâng lời rằng không!”

 

1203)        Nàng rằng: “Mưa gió dập dìu,

1204)        Liều thân thì cũng phải liều thế thôi!”

 

1223)        Khéo là mặt dạn mày dày,

1224)        Kiếp người đã đến thế này thì thôi!

 

1305)        Mụ càng tô lục chuốt hồng,

1306)        Máu tham hễ thấy hơi đồng thì mê.

 

1359)        Thương sao cho vẹn thì thương,

1360)        Tính sao cho trọn mọi đường thì vâng.”

 

1415)        Suy trong tình trạng nguyên đơn,

1416)        Bề nào thì cũng chưa yên bề nào.

 

1451)        Cười rằng: “Ðã thế thì nên,

1452)        Mộc già, hãy thử một thiên trình nghề.”

 

1461)        Ðã đưa đến trước cửa công,

1462)        Ngoài thì là lý song trong là tình.

1463)        Dâu con trong đạo gia đình,

1464)        Thôi thì dẹp nỗi bất bình là xong!”

 

1505)        Nàng rằng: “Non nước xa khơi,

1506)        Sao cho trong ấm thì ngoài mới êm.

 

1533)        Ở ăn thì nết cũng hay,

1534)        Nói điều ràng buộc thì tay cũng già.

1535)        Từ nghe vườn mới thêm hoa,

1536)        Miệng người đã lắm tin nhà thì không.

 

1561)        Vội vàng xuống lệnh ra uy,

1562)        Ðứa thì vả miệng đứa thì bẻ răng.

 

1613)        Lâm Truy đường bộ tháng chầy,

1614)        Mà đường hải đạo sang ngay thì gần.

 

1685)        Trên tam đảo dưới cửu tuyền,

1686)        Tìm đâu thì cũng biết tin rõ ràng.

 

1729)        Con này chẳng phải thiện nhân,

1730)        Chẳng phường trốn chúa thì quân lộn chồng.

 

1843)        Tiểu thư vội thét: “Con Hoa!

1844)        Khuyên chàng chẳng cạn thì ta có đòn!”

 

1861)        Sao chẳng biết ý tứ gì?

1862)        Cho chàng buồn bã tội thì tại ngươi!”

 

1869)        Sinh thì gan héo ruột đầy,

1870)        Nỗi lòng, càng nghĩ càng cay đắng lòng.

 

1911)        Thôi thì thôi cũng chiều lòng,

1912)        Cũng cho khỏi lụy trong vòng bước ra.

 

1927)        Nhân duyên đâu lại còn mong?

1928)        Khỏi điều thẹn phấn tủi hồng thì thôi.

 

2077)        E chăng những sự bất kỳ,

2078)        Ðể nàng cho đến thế thì cũng thương!

 

2101)        Nơi gần thì chẳng tiện nơi,

2102)        Nơi xa thì chẳng có người nào xa.

 

2141)        Xem người định giá vừa rồi,

2142)        Mối hàng một đã ra mười thì buông.

 

2291)        “Khi Vô Tích khi Lâm Truy,

2292)        Nơi thì lừa đảo nơi thì xót thương.

 

2365)        Rằng: “Tôi chút dạ đàn bà,

2366)        Ghen tuông thì cũng người ta thường tình.

 

2375)        Tha ra thì cũng may đời,

2376)        Làm ra thì cũng ra người nhỏ nhen.

2377)        Đã lòng tri quá thì nên,

2378)        Truyền quân lệnh xuống trướng tiền tha ngay”.

 

2387)        Lệnh quân truyền xuống nội đao,

2388)        Thề sao thì lại cứ sao gia hình.

 

2407)        Bảo cho hội ngộ chi kỳ,

2408)        Năm nay là một, nữa thì năm năm.

 

2413)        Nàng rằng: “Tiền định tiên tri,

2414)        Lời sư đã dạy ắt thì chẳng sai.

 

2473)        Nàng thì thật dạ tin người,

2474)        Lễ nhiều nói ngọt nghe lời dễ xiêu.

 

2615)        Một mình cay đắng trăm đường,

2616)        Thôi thì nát ngọc tan vàng thì thôi!

 

2623)        “Đạm Tiên nàng nhé có hay!

2624)        Hẹn ta thì đợi dưới này rước ta”.

 

2633)        Thôi thì một thác cho rồi,

2634)        Tấm lòng phó mặc trên trời dưới sông”.

 

2637)        Thổ quan theo vớt vội vàng,

2638)        Thì đà đắm ngọc chìm hương mất rồi!

 

2645)        Đời người đến thế thì thôi!

2646)        Trong cơ âm cực dương hồi khôn hay.

 

2791)        Phận sao bạc bấy Kiều nhi!

2792)        Chàng Kim về đó con thì đi đâu?”

 

2907)        Tóc tơ các tích mọi khi

2908)        Oán thì trả oán ân thì trả ân

 

2949)        Kim thì cải nhậm Nam Bình

2950)        Chàng Vương cũng cải nhậm thành Phú Dương

 

3047)        Dở dang nào có hay gì

3048)        Đã tu tu trót quá thì thì thôi!

 

3051)        Ông rằng: “Bỉ thử nhất thì

3052)        Tu hành thì cũng phải khi tòng quyền

 

3107)        Từ rày khép cửa phòng thu

3108)        Chẳng tu thì cũng như tu mới là!

 

3127)        Nghe chàng nói đã hết điều

3128)        Hai thân thì cũng quyết theo một bài

 

3157)        Người yêu, ta xấu với người

3158)        Yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau!

3159)        Cửa nhà dù tính về sau

3160)        Thì còn em đó lọ cầu chị đây!

 

3195)        Ăn năn thì sự đã rồi!

3196)        Nể lòng người cũ vâng lời một phen”

 

(Truyện Kiều, nxb. Ðại Học Và Trung Học Chuyên Nghiệp, Hà Nội, 1973)

 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TÓM TẮT CỐT TRUYỆN ANH EM NHÀ KARAMAZOV

Hãy sống như thiên đường trên đất